Thế giới dù buồn tẻ đến thế nào cũng phải #tươi
Nhiều người thích nghe #bác_sỹ_Linh kể chuyện bệnh viện, chuyện bệnh nhi, chuyện bà mẹ, ông bố… có ông Thầy tiến sĩ Mỹ bảo mình viết sách đi, giống như Junichi Watanabe viết Đèn không hắt bóng. Mình cười: nước mình ngộ lắm Thầy ơi, Thầy thích nghe con kể chuyện, chứ đám đông khác liệu có thích, để xem bao giờ con đủ lớn để dũng cảm vượt qua rào cản của định kiến, con sẽ xuất bản nghe. Sách kiến thức thì đầy rẫy rồi phải không?
Nhiều người lại thích nghe #Phương_Linh kể chuyện đời sống, nói chuyện phiếm trên trời dưới đất, cà khịa đủ điều như thiên hạ ngoài kia. Bỏ áo blouse, mình cũng chỉ là cô gái còn nhiều mong ước, ước quần áo đẹp, giày đẹp, túi xách đẹp hay vài chiếc vòng phong thuỷ. Cũng là một người bình thường như bao người bình thường, thích được ngợi khen, buồn vì thua thiệt, và có lẽ còn khác người bởi chóng vui ở những điều nhỏ xíu, và buồn mãnh liệt với những điều cũng nhỏ xíu xiu.
Có một điều mà xưa nay mình rất thích.
Mình thích mọi người gọi mình là Phương Linh.
Tên Linh trong thiên hạ nhiều vô số kể, mỗi lần đi thi tốt nghiệp, từ nhỏ tới lớn, đợi kêu tới đúng tên mình đúng mệt mỏi. Có khi nguyên phòng thi ai cũng tên Linh.
Phương Linh thật ra cũng trùng luôn.
Nên thường bị gọi là Đào Linh hay Linh Đào.
Rõ khổ.
Phương Linh là tên Ba mình đặt. vì cô diễn viên Phương Linh hồi xưa đẹp tinh khôi lắm. Ba thích nên nhất định phải là tên này. Mình cũng thích cô Phương Linh.
Đấy Phương Linh là hay nói chuyện không đầu không cuối, nói chuyện dại khờ,nói chuyện vòng vo,
Ai hiểu hữu duyên xin ở lại,
thế nhen !!!
#bsphuonglinh
#filmphoto
#canonf1
No Comments