Browsing Tag

canonF1

MEMORIES

GÃY VỤN

November 21, 2020

Có một ngày chiếc lưng gãy vụn
Đổ sụp xuống như tôn vỡ gạch tuôn
Có một ngày như tất cả mọi ngày
Sáng thức giấc không cần chuông báo thức
Nghe quặn quánh ở đầu cơn mộng mị
Hôm vừa rồi ta làm đúng hay sai?
Giữa cuộc đời quả cân to ngự trị
Chọn bên nào, bên 8 lạng hay nửa cân
Chọn bên nào, 1 + 1 = 2, hay vô cực
Chọn bên nào, an nhàn hay quặn quánh cơn lo
Hạnh phúc ở đâu
trong giótrong mây
hay trong tặc đùng tiếng tim đứa nhỏ còn đang đập?
Đáp án cho mỗi điều băn khoănđều ở trong nước mắt.
#filmphoto#canonF1
P/s: 800 năm không ngồi vào được cây đàn quý vị ạ, vừa đặt tay lên phím, điện thoại reo và biến.
cuộc đời mấy khi cho mình 1 ngày thứ Tư.
(thứ Tư – mình gọi là ngày “đi đàn”)

LIFESTYLE Thế giới tôi đang sống

Thanh xuân của tôi

February 9, 2020

Hôm nay tôi lại viết về thanh xuân
Tầm tuổi này, bạn bè tôi phần nhiều con 2 đứa, thành gia lập thất rất phải phép cuộc đời.
Còn tôi sống hơi trái phép ấy một chút.
Hơn 10 năm đèn sách (chỉ tính về việc học cho được cái nghề), nếu ai hỏi có mất đi thanh xuân không? Tôi bảo: không. Chúng tôi chỉ mới dậy thì. Chúng tôi #dậy_thì khỏi sách vở lý thuyết để ùa vào đời, vào mỗi giấc ngủ, mỗi bữa ăn hay thậm chí bữa vệ sinh của người bệnh.
Chúng tôi dậy thì khỏi #ách chữ nghĩa để bắt đầu tận hưởng cuộc sống #bớt chữ nghĩa bằng đồng tiền mình kiếm ra.
Thanh xuân của tôi chỉ mới bắt đầu.
Tôi khao khát đi qua những con phố mà tôi chỉ thấy trên bưu ảnh, tôi sẽ đứng trong chính cảnh vật ấy, làm mẫu cho muôn vạn tấm ảnh film trong văn vắt.
Tôi khao khát được #nhìn, #sờ, #gõ, #nghe thanh âm cuộc sống dạt dào phía bên kia đại dương.
Tôi muốn đi lên những ngọn núi cao, nơi những người thiểu số sinh sống, hỏi họ cho kì được vì sao con nít mới đẻ ra, phải nhúng chúng xuống suối sâu? Tôi tin chuyện gì trên đời cũng có lý do của nó. Rồi tôi sẽ lý giải bằng cảm quan và tri thức của chính mình.
Xưa nay phàm việc gì quá mong cầu,sẽ đến rất chậm,nên tôi không vội vã,thanh xuân của tôi không vội vã,nó chỉ mới bắt đầu.
#wearemedicaldoctors
#tuổithanhxuâncủatôi
#filmphoto
#canonAE1

LIFESTYLE Thế giới tôi đang sống

Phương Linh

February 4, 2020

Thế giới dù buồn tẻ đến thế nào cũng phải #tươi
Nhiều người thích nghe #bác_sỹ_Linh kể chuyện bệnh viện, chuyện bệnh nhi, chuyện bà mẹ, ông bố… có ông Thầy tiến sĩ Mỹ bảo mình viết sách đi, giống như Junichi Watanabe viết Đèn không hắt bóng. Mình cười: nước mình ngộ lắm Thầy ơi, Thầy thích nghe con kể chuyện, chứ đám đông khác liệu có thích, để xem bao giờ con đủ lớn để dũng cảm vượt qua rào cản của định kiến, con sẽ xuất bản nghe. Sách kiến thức thì đầy rẫy rồi phải không?
Nhiều người lại thích nghe #Phương_Linh kể chuyện đời sống, nói chuyện phiếm trên trời dưới đất, cà khịa đủ điều như thiên hạ ngoài kia. Bỏ áo blouse, mình cũng chỉ là cô gái còn nhiều mong ước, ước quần áo đẹp, giày đẹp, túi xách đẹp hay vài chiếc vòng phong thuỷ. Cũng là một người bình thường như bao người bình thường, thích được ngợi khen, buồn vì thua thiệt, và có lẽ còn khác người bởi chóng vui ở những điều nhỏ xíu, và buồn mãnh liệt với những điều cũng nhỏ xíu xiu.
Có một điều mà xưa nay mình rất thích.
Mình thích mọi người gọi mình là Phương Linh.
Tên Linh trong thiên hạ nhiều vô số kể, mỗi lần đi thi tốt nghiệp, từ nhỏ tới lớn, đợi kêu tới đúng tên mình đúng mệt mỏi. Có khi nguyên phòng thi ai cũng tên Linh.
Phương Linh thật ra cũng trùng luôn.
Nên thường bị gọi là Đào Linh hay Linh Đào.
Rõ khổ.
Phương Linh là tên Ba mình đặt. vì cô diễn viên Phương Linh hồi xưa đẹp tinh khôi lắm. Ba thích nên nhất định phải là tên này. Mình cũng thích cô Phương Linh.
Đấy Phương Linh là hay nói chuyện không đầu không cuối, nói chuyện dại khờ,nói chuyện vòng vo,
Ai hiểu hữu duyên xin ở lại,
thế nhen !!!
#bsphuonglinh
#filmphoto
#canonf1