Nhân chuyện hôm nay có #nhật_thực, không có kịp xem Mặt Trăng nuốt Mặt Trời như nào, chỉ kịp đắm đuối nhìn mấy cục cưng này thôi.
Mặt Trời bé con của bác sỹ đang ngủ rất yên ổn, thì òa khóc.
Mắt con vẫn nhắm nghiền.
Hình như con đang trải qua một #cơn_ác_mộng
#Ác_mộng_là_gì?
Ai cũng biết ác mộng là một #cơn_mơ_xấu, có thể làm cho chúng ta cảm thấy sợ hãi, lo lắng hoặc buồn bã ngay cả sau khi tỉnh giấc rất lâu. Tuy nhiên, những cơn ác mộng không có thật và chắc chắn không thể làm hại con yêu hay chính bạn.
#Tại_sao_con_yêu_lại_gặp_ác_mộng?
– Những căng thẳng xảy ra trong ngày có thể biến giấc mơ thành ác mộng. Ác mộng có thể là một cách để #giảm_bớt áp lực trong ngày. Đôi khi những thay đổi lớn, #một_biến_cố như bệnh tật hoặc cái chết của ai đó, có thể gây ra căng thẳng dẫn đến ác mộng. (Đó là lý do tôi rất kỵ dùng chữ “chết” đối với các bệnh nhi của tôi, không có chuyện “nếu không như vậy thì sẽ chết v.v.v.v….)
– Một điều khác có thể gây ra ác mộng là xem phim kinh dị hoặc đọc những cuốn sách đáng sợ, đặc biệt là trước khi con yêu đi ngủ.
Đôi khi nếu con yêu bị bệnh, đặc biệt là sốt cao, con có thể gặp ác mộng. Một số loại thuốc cũng có thể gây ác mộng.
– Nhưng đôi khi con có thể gặp ác mộng mà không có lý do nào cả.
#Làm_sao_để_ngăn_những_cơn_ác_mộng?
Dưới đây là một số lời khuyên để Ba Mẹ có thể kiểm soát cơn ác mộng của con yêu hoặc của chính mình:
– Cần tập cho con một #thói_quen_ngủ lành mạnh. Cố gắng cho con đi ngủ và thức dậy đúng giờ, tránh những giấc ngủ ngày quá dài. Tránh ăn quá no, hoặc vận động quá nhiều ngay trước khi đi ngủ. Tránh những cuốn sách hay bộ phim đáng sợ trước khi đi ngủ.
– #Chu_trình_đi_ngủ tôi luôn khuyến khích bạn tập cho bé từ những ngày rất sớm: tắm, massage, bú rồi ngủ.
– Sử dụng đèn ngủ. Với đèn ngủ, nếu con yêu thức dậy sau cơn ác mộng, con sẽ có thể nhìn thấy những thứ quen thuộc và nhớ ra con đang ở đâu.
– Hãy ôm lấy con nếu con òa khóc tỉnh giấc sau cơn ác mộng.
Mặt Trăng có thể nuốt Mặt Trời, nhưng con yêu yên tâm, không có con quái vật nào có thể nuốt chửng các con, có Ba Mẹ đây rồi nè! Không có màn đêm nào quá tối tăm, có Mẹ, có Ba bên cạnh phải không con?!?#bsphuonglinh
Có những đêm mình không đi trực và cũng không ngủ được.
Mình lục lọi xem dùng từ gì diễn tả được nỗi này trong đêm.
Chắc là #feeling_lost_and_feeling_blue.
Mỗi khi phải nói quá nhiều…
mình sau đó thấy trống rỗng và buồn bã.
Rồi cũng thật may một bà Mẹ tag một cái tin “con cười và ngủ êm”…
nước mắt mình lại chảy tràn.
Không lý do gì cả.
Mình đơn giản thấy thương.
Họ có một niềm tin vô điều kiện vào một người không quen biết.
Họ vượt ngàn dặm xa chỉ để đến nghe mình nói cho họ nghe cái điều họ tin.
Triết lý cuộc đời này xem ra thăm thẳm lắm…tuổi nhỏ như mình phải chăng không cảm khái được hết.
Đơn giản là thấy yêu thương không biết bao nhiêu cho đủ, với con trẻ và với những lời sẻ chia chân tình.
Đó là mấy con cua gửi dưới quê lên.
Đó là bịch cam vinh ngọt lìm lịm.
Đó là cuộn chả bò thơm phải biết.
Thật ra điều mà những người mẹ này cần không phải là kiến thức chất ngất, không phải những lý giải cao siêu.
Thật ra họ chỉ cần một cái chạm vào bàn tay và bảo “không sao đâu”
Thật ra họ chỉ cần một lời sẻ chia tận trái tim. điều gì giả dối ở cuộc đời này không thu phục được lòng người đâu. có phải không?
Đêm rồi Ba Mẹ Khánh gọi video call lên từ Tiền Giang, bé con sinh non ngày nào giờ lên 2, gọi “cô Linh” nghe muốn chảy lòng…
Hồi xưa mới ra trường hay xưng là “cô Linh”, bị sư phụ chỉnh, bảo xưng “bác” đi, chứ mình là “bác sỹ” mà.
Đúng bây giờ mình là bác sỹ,
nhưng cái thuở ban sơ ấy, mình là “cô Linh” của bọn trẻ. Cái #cô nhỏ hơn cả Ba Mẹ chúng, nhưng Ba Mẹ chúng cứ một dạ, hai dạ với cổ.
Lớn lên, tụi con có còn nhớ bác sỹ Linh không?
Photo: hình các Mẹ gửi