Đất nước vào xuân, mẹ cha đón đợi
Nhưng con không về
không được nắn sờ
không được vuốt ve
không được vỗ về an ủi
bàn tay trần, hơi ấm mẹ, không một phút giây được hưởng…
Bao vây cái nhìn đầu tiên về cuộc sống mới
là thứ gì cồng kềnh,
ngất ngưởng như người ngoài hành tinh,
một giống loài không giống con, không giống mẹ con, không giống kỳ vọng ước mong sau gần 300 ngày chờ đợi
Xứ sở gì buốt giá quá mẹ ơi,
Một mai con lớn có yêu thương mẹ,
yêu thương loài người,
như những bạn khác vừa ra đời đã ủ trong vòng tay của mẹ,
có giận dữ vì bao phen “lấy máu”có uất trầm vì cách biệt xung quanh
con nhớ mẹ,
mẹ ơi!
Loài người có mấy phen “hú vía”
Chỉ ước ao không chạm tới trẻ con
mẹ cha chúng héo mòn,
thầy thuốc héo mòn,
khủng hoảng.
Chống dịch không phải một ngày
không một tuần,
không chỉ là đồn thổi kháo nhau,
Là sự thật, là nỗi buồn nhân loại,
hãy ôm con và giữ gìn từng chút
Chích ngừa cũng ôm
Khám bệnh cũng ôm
Xoay mặt vào lòng mẹ cha không có bệnh
Không thể ở nhà nếu buộc phải bước ra
Đơn giản hãy ôm con với đôi bàn tay sạch
Lồng ngực sạchHãy cùng con trong trận chiến sống còn, vì những điều muôn thuở, không chỉ Corona.
Thương các con,
thương mẹ cha, mùa dịch.
BS. Đào Nguyễn Phương Linh
#bsphuonglinh
#corona
#chống_dịch
No Comments