Đây là tôi, một ngày thu Hà Nội
Rất reo vui
Sáng thấy hình thủ đô mùa dịch, tiêu điều mà lòng buồn rười rượi
Tiêu điều không phải vì bão xoáy hay mưa tuônmà vì con người đi đâu mất…
Hoá ra sự sống cấu thành từ những reo vui
từ rộn rịp
từ rình rang của tụ hội
Người Việt Nam ưa tề tựu cùng nhau
Cảnh sẽ thêm tình
Cây thêm xanh
Phố phường thêm sức sống
Thế mà hôm nay lại vắng hoe hoe
Mọi người bỏ trốn phố phường …
Con quái vật nào gây nên cơn sợ hãi
Giống loài nào gây nên những tác oai
Loài người không ngừng nói về nó
Loài người không ngừng từ bỏ những giấc đêm êm, để mặc cơn sợ hãi nhấn chìm vào âu lo khủng hoảng
Phải khủng hoảng thôi khi chiếc điện thoại tin tin muôn vàn tin nhắn từ cơ quan chính phủ
Phải biết sợ thôi để cùng tưởng tin và đồng lòng cùng chính phủ chống cơn bỉ cực này
Lần đầu tiên toàn dân đứng về phía chính phủ
Lần đầu tiên thấy Việt Nam rất Việt Nam
như hồi ông bà mình cùng chiến đấu
chống Tây chống Tàu
Phố phường sẽ lại đông vui
Sẽ lại reo ca
Hãy cho phố phường tạm nghỉ vậy
Hà Nội chớm oằn mình…
#filmphoto#bsphuonglinh#withoutmyblouse
No Comments