SHARE

TRĂNG SÁNG

June 6, 2020

Thường sáng trăng thì gần như mình cũng thức trắng.
Đêm qua các thiên thần nhỏ tranh nhau ra đời, có vài bạn cùng giờ tuổi, bác chạy đằng đông rồi chạy đằng tây.
Đêm qua bước qua khu vườn trên sân thượng toà nhà cũ bệnh viện, mình bị ánh trăng chói sáng làm cho loá mắt.
Trăng sáng tưởng khuất sau đám nhà cao tầng, nhưng bỗng nhiên ló dạng rọi đường cho cô gái “xăm xăm băng lối vườn khuya một mình” đi đón con người ta.
Đêm sáng trăng ẵm ôm mấy đứa con người ta, thấy mông lung “Bọn trẻ lớn lên có vui không? Mẹ các con có vui không?”
Mấy bà Mẹ hay nhắn hỏi mình “Con em bị abc xyz vầy là có bình thường không bác sỹ?”
Các bà ấy thường nhận lại câu hỏi “Em có khoẻ không em? Em có buồn không em?”
Và rồi câu trả lời mình nhận lại được thường cỡ trang A4 về tất cả uất nghẹn mà bà Mẹ mới sinh đã nhẫn nhịn tầm mấy chục ngày qua, nay trào ra như vỡ ối.
Hổng phải hổng vui, mà là tại #bị_buồnMình hay bị buồn nên mình hiểu cảm giác không khống chế được cảm xúc của bản thân.
Quan trọng là có chịu thừa nhận mình đang buồn hay không thôi?
Đêm qua trăng sáng? Bạn có #buồn?
#bsphuonglinh#filmphoto#trăng_sáng

You Might Also Like

No Comments

Leave a Reply