MEMORIES

Nhật ký cách ly toàn xã hội – Ngày 2

April 2, 2020

Nhật ký cách ly toàn xã hội – Ngày 2
Tôi vẫn luôn đứng nhìn cảnh tượng này, rất lâu, mỗi khi có dịp.
Tôi vẫn gọi, đây là chiếc ti vi màn ảnh rộng, mang đến cho con người ta cảm giác vui buồn lẫn lộn và bi ai nhất.
Vui ở chỗ người cha người mẹ ở phía ngoài màn hình (khung cửa kính) được trông thấy đứa con tẻo tèo teo của mình, sau 24 giờ nhung nhớ, đứa trẻ phải rời xa vú mẹ ngay từ lúc mới sinh…
nhớ lắm, nhớ lắm.
Buồn ở chỗ họ chỉ có 15 phút để nhìn, nhìn, nhìn và nhìn. Đứa trẻ ngoan ngoãn no tròn nằm trong nôi, xinh xẻo tươi tắn đã được các cô hộ sinh tắm gội, săn sóc đủ đầy…
nhưng ở ngoài tầm với của Mẹ Cha.
Và bi ai ở những ánh nhìn trào nước mắt, tay chạm màn hình (khung cửa kính) nhưng không có bất kỳ phép màu nào cho họ biến hình đi xuyên qua, để đến bên ve vuốt đứa trẻ chưa biết mặt Mẹ Cha mình.
Tôi trộm nhìn những người cha người mẹ ấy.
Tôi thấy không gian xung quanh họ trở thành bóng tối, ánh sáng duy nhất đang chiếu tới đứa con phía trong khung cửa.
Họ gửi cả linh hồn mình vào để ôm lấy đứa trẻ.
Họ nín thở.
Họ nở nụ cười bâng quơ không hồn.
Và thì thầm với con: con khoẻ nha con, mau về nha con.
Đây là màn ảnh lạ kỳ và có sức biến hoá nhất trần gian.
Có thể hữu hình, có thể vô hình, có thể xuyên thấu, có thể cách ngăn.
Và tôi chỉ lặng người nhìn ngắm cảnh tượng vô cùng đẹp đẽ và thiêng liêng ấy.
Những cuộc cách ly vẫn diễn ra mỗi ngày mọi người ạ.14 ngày của mọi người có sá gì đâu, có phải không?
#bsphuonglinh

You Might Also Like

No Comments

Leave a Reply