Chân lý nằm ở chân tình
Tôi đã quan sát trong ngần ấy năm, đâu là nỗi vui của những người “yêu màu tím, sống nội tâm, hay khóc thầm.”
Họ vui vì được nhấm nháp một tách cà phê thơm lừng ở một quán quen có cái tên nghe cũng rất tím “Hoa violet ngày thứ tư”.
Họ vui vì đọc được một dòng tâm đắc trong một quyển sách bỏ quên, rồi vận vào mình, rồi hả hê.
Họ vui vì ngắm được dáng hình của chính mình qua những chiếc ảnh từ góc nhìn của người thân thương.
Và họ đơn giản đã sống rất thật với cảm xúc của chính mình. Sài Gòn những ngày cạn chữ vì nắng trời đổ lửa từ rất tinh mơ
#tuổi_thanh_xuân_của_tôi#filmphoto
No Comments