Chị hộ lý mới vào nhận ca quay sang qua hỏi bà bác sỹ đang cắm mặt vô tô cháo gà (bệnh viện đãi nhân viên ăn nhân rằm tháng 7): “Bác là Bác Đào Linh trong lời đồn hả?””Dạ em.”
Hổng biết lời đồn tươi ngọt ra sao mà mỗi lần Linh vác balo vô khoa là chị em cười nhẹ “Ủa gặp Bác Linh nữa hả?”
“Dạ em.”
Chị em toàn nhìn nhau cười đầy ẩn ý, tại vì hổng ai dám nói ra cái điều rũ rượi sau một ca làm với bác sỹ Đào Linh.
Theo lời các anh chị tiền bối xa xôi, là mấy đứa như mình nếu làm phòng mạch sẽ rất đắt khách.
Theo lời các anh chị tiền bối gần gụi, là nhỏ đó số nó khổ ghê nơi, rồi xong thương thương nhắn nhủ đôi điều truyền thụ kinh nghiệm cho nó bớt khổ. (tại vì thiệt sự là sống trong cái khổ riết quen, không ai khai sáng là cứ “làm quá” lên, nhờ Chị dạy dỗ mà thấy mọi sự bớt bớt lại )
Số là khi mọi người gặp Linh, gần như “chín chín phần trăm” là chạy cắm đầu cắm mặt, lủi luôn, lủi từ đêm mùng 1 Tết đến nay vẫn lủi.
Ta nói quần bệnh từ sáng tới chiều, dây thun luồn quần không siết nổi cái vòng eo 67 của mình luôn, còn mấy bạn trẻ chạy vòng ngoài vòng trong thì thôi không kịp ăn, không kịp đi tè, không kịp thở, toàn thở hồng hộc hồng hộc như mới đi đánh trận về. Lúc đó trong mắt mọi người, như thể người con gái ấy bị dính bùa “lủi”, ai gặp cũng lủi, nhưng làm sao mà tránh được bả, tại bả … mê đi làm
Chị nữ hộ sinh trưởng tua trực hay gặp mình nhất, thường cười ha hả bảo “Bác Linh dư năng lượng lắm, đừng ai lo cho bả.” xong cái cười hắc hắc như bị đánh bùa.
Mà nhiều khi mình thấy mình dư năng lượng thiệt sự. bắt mình ngồi một chỗ thì sẽ không yên đâu.
Nhớ hồi đi lấy mẫu miệt mài, ngày chạy gần trăm cây số vẫn không biết đuối là gì, vừa là Graber, vừa là bác sỹ, tối về đi trực, sáng ra chạy tiếp. Kinh khủng ghê hồn. Nhưng Linh khoẻ.
Ai bắt Linh âm tì địa ngục, bế quan rào chưn là Linh sẽ lăn ra khóc um sùm. Linh đặc biệt ghét ngồi yên chờ đợi. Linh hoàn toàn không nhẫn nại.
Linh thích long bong.
thà là lắn quắn trong cái sướng, còn hơn bí tích trong cái đắn đo lòng vòng.
Thật ra Linh cũng có đầy đủ nhu cầu ăn chơi, tận hưởng.
nhưng việc đi làm đối với Linh cũng là tận hưởng.
Linh thích nai lưng làm cật lực rồi thấy quả tim mình không rỗng rãng.
Linh sẽ đi chơi cho ra chơi, chứ hổng có thèm chơi nửa vời.
Nghề chơi với Linh phải đảm bảo công phu thì mới chơi.
Làm việc nhiều, mà vui, thì cũng giống như chơi, Chơi cho hết một đời, nhe Linh.
Photo: nghe đồn có trend đeo khẩu trang vẫn đẹp hay auto – đẹp gì đó. Cô gái có mắt 3 mí.
#bsphuonglinh
No Comments