“Có một người đi qua hoa cúc
Có hai người đi qua hoa cúc
Bỏ lại sau lưng, cả tuổi thơ mình…”
Bao nhiêu hình ảnh đẹp đẽ đem khoe hoài cũng sinh chán,
hôm nay đặt để vài tấm ảnh xưa cũ, để thấy lũ chúng mình đã dậy thì thành công như thế nào.
Cấp 3 của người ta mặc áo dài xúng xính,
chứ thiệt tình là mình kiếm không ra một tấm áo dài nữ sinh…(bởi vậy nên bây giờ mới mặc bù)
Tuổi thơ của mình là áo túi hộp, quần túi hộp, tóc dài tết bím, không tết bím thì búi củ tỏi.
Đó là những ngày đen nhẻm, lầy lội “làm chuyện bao đồng”…người yêu mình mà gặp mình hồi này chắc cũng không yêu nổi…
Lại là câu chuyện thời gian,
Bạn của tôi một ngày tôi nhìn ra nếp nhăn nơi đuôi mắt,
nhìn ra thớ mỡ xếp tầng trên bụng,
nhìn ra nụ cười không còn tươi như hồi 16,17 tuổi,
chỉ còn nét dại khờ là y nguyên.
Nét dại khờ của những người ưa băn khoăn,
mình đúng hay người đúng,
giấu cách mấy cũng lộ ra sự chân thành,
làm gì cũng phải chân thành.
Tất cả chúng mình bây giờ đều đẹp hơn, nhưng hồi xưa thì “ngầu” hơn phải không mọi người,
tuổi trẻ đúng thật dũng cảm,
xấu mấy cũng dũng cảm,
bây giờ đỡ xấu nên cũng đỡ dũng cảm,
heng?!?
#tuổithanhxuâncủatôi
No Comments