Thế giới họ đang sống

MANG NOEL VỀ CHO CON THƠ

December 17, 2020

Trẻ mồ côi ấy quý vị,
chúng mang sẵn trong mình một #luồng_tự_vệ rất gay gắt,
chúng được nuôi dạy dưới chân Thiên Chúa,
nhưng chúng không tin có ông già Noel.
Cô bé trong ảnh là đứa nhỏ nhất đám, cứ níu lấy tay tôi hỏi “Ông già Noel đó đến từ đâu vậy Cô?”- giọng nói đầy nguyện cầu ông già Noel đó là thật, trong khi những bạn lớn hơn xung quanh cứ bảo “Ổng không phải ông già Noel thật đâu!”.
Con bé cứ giương mắt nhìn người đàn ông mặc áo đỏ, có râu trắng, đeo găng tay trắng và xách một túi quà, con không khao khát quà tặng, con chỉ mong ai đó nói với con – ông ấy là có thật.
Bà bác sỹ chỉ tay về phía ông già Noel: “Tụi con thấy ông ấy có chiếc mũi cao ơi là cao không? Người Việt Nam mình mũi không cao vậy đâu.”
Bọn trẻ bắt đầu nhìn đăm đăm vào ông già mặc áo đỏ cao khều ngoài kia, đi tìm chiếc mũi cao khều đó.
“Ổng là người nước ngoài hả Cô?”
“Cô là người nước nào vậy Cô?” 👩🏼‍⚕️
Bọn trẻ rất khuôn phép, không giống các em nhỏ dân tộc ở núi rừng, chúng được các dì nuôi dạy kỹ lưỡng, phép tắc và rất đúng mực.
Tôi lại chạnh lòng.
Con trẻ cần được dạy kỷ luật,
nhưng chúng không cần đúng mực.
Chúng không cần ngồi ngay ngắn chỉn chu để chìa tay nhận lấy những phần quà.
Chúng nên được là chúng.
Tôi vẫn thích sà lại đám nhỏ, mặc dù biết Covid ghê rợn lắm, nhưng ghê rợn mấy cũng không thể bắt tôi ngồi xa bọn trẻ cả thước, rồi phát quà cho chúng … từ xa.
Tôi thích làm quen, hỏi tên. Hôm nay tôi không khám bệnh, không là bà bác sỹ đúng mực, tôi chỉ là tôi, là người muốn gần gũi và thăm hỏi các con, kể những câu chuyện, gieo rắc lại những ước mơ rất đáng ước mơ, những điều lấp la lấp lánh.
Hồi trước khi thành lập CLB Tình nguyện Bé Khỏe Bé Ngoan, tôi đã luôn ra rả với đàn em của mình, chúng ta không #làm_từ_thiện, chúng ta không đến để phát quà, chúng ta không đến để cho tiền, chúng ta đến với các bệnh nhi thân yêu thân thương thân quý để giúp các con có niềm tin hơn vào con người, vào những điều tốt đẹp mà người lớn muốn mang đến cho các con – chứ không phải chỉ là kim tiêm, thuốc men hay quà cáp.
Và bao năm nay, tôi vẫn luôn kiên định với những chuyến đi của mình.
Tôi biết con trẻ cần sự quan tâm đích thực, cần được tôn trọng, hơn là những món quà bánh ăn rồi sẽ hết.
Tôi tôn trọng sự ngây ngô của con trẻ.
Tôi tôn trọng những viển vông sẽ làm nên những kỳ tích trong tương lai.
Các con chưa bao giờ khắc khổ.chỉ người lớn chúng ta làm cho các con khắc khổ.
chỉ người lớn chúng ta cho rằng các con khắc khổ.
và theo quy luật tự kỷ ám thị – tất cả chúng ta đều khắc khổ.
Một đứa trẻ hạnh phúc sẽ tin ông già Noel là có thật cho đến khi chúng trưởng thành thật sự.
Chắc vì tôi chưa trưởng thành thật sự, nên tôi mãi nhớ món quà Noel năm xưa Cô ba Thụy Hà làm cho tôi – một #quyển_sổ_ước, năm đó tôi 9 tuổi, và tôi đã giữ gìn từng điều ước trong quyển sổ nhỏ màu đỏ được cắt may đẹp đẽ, tôi luôn tin có ông già Noel … dù tôi cũng là một đứa trẻ mồ côi cha.
Mong các con sẽ luôn biết ước mơ.
Mong người lớn sẽ luôn tôn trọng ước mơ của các con.Chúc Giáng sinh an lành.
#chirstmasride2020#tuổi_thanh_xuân_của_tôi
P/S: ai hỏi “Bác sỹ gì đẹp vậy?” đi, cmt liền chiếc ảnh bỏ khẩu trang, quay mặt ra nè 😁😁😁 Vui lên, viết post vậy thôi, chứ không có nghiêm trọng gì đâu nhen, hãy yêu thương và vui cười như trẻ nhỏ 😉 (Làm bộ ghi câu cầu khiến ở cuối, xem ai đọc đến chữ cuối cùng 👍)

You Might Also Like

No Comments

Leave a Reply