Có một sáng sớm tinh mơ, mình đi trực về sớm. Trên đường về bắt gặp người em gái nhỏ đang chạy thể dục trong sương mờ (hay bụi mịn) buổi sáng. Ta nói con bé đen nhẻm, nổi bần bật trong màn sương trắng. mạnh mẽ. kiên trì. nỗ lực kinh khủng (khiếp).
Nhìn lại mình, áo khoác dày cui, choàng thêm cái khăn kín cổ, găng tay bít bùng, vẫn cảm thấy chỉ cần một luồng gió thổi lẻn qua, sẽ buông tay lái…
Hồi nhỏ cũng đam mê thể dục thể thao lắm, cơ mà mấy năm gần đây, đổ vạ cho việc học, việc làm nên thôi…cho miễn…
trộm vía, mần công việc tuy di chuyển trong những cự ly ngắn, nhưng từ ngày đến đêm, đêm đến ngày, cũng không thua mấy vận động viên marathon là mấy … nên may sao … ít bệnh vặt…
Tuy vậy, thấy ý chí của bản thân cùn mòn lắm, thể dục thể thao không phải chỉ là rèn luyện sức khoẻ, mà còn là rèn luyện trí lực, thiệt sự ai cùn mòn ý chí như mình thì làm sao mà thể dục thể thao, mình thiệt sự bái phục Bà Nội tám mấy tuổi của mình, mỗi sáng sớm đều thể dục thể thao, suốt mấy chục năm nay, nên ngoài chuyện con người nhanh nhẹn, thoăn thoắt như chipmunk ^^ thì trí lực vô song là có thật.
Con người ta, ngoài thân thể khoẻ mạnh, tâm thể mà không an nhàn thì cứ mãi lầy lội, giẫy giụa trong mớ bòng bong của bản thân mình.
Thể dục thể thao đích thực làm cho những mảng bòng bong co cụm lại, rồi tiêu biến.
Năng lượng tích cực từ đó mà sản sinh.
Vậy là mình đang cố gắng vượt qua sự … lười chảy thây,cũng đấu tranh ghê hồn để thể dục thể thao đều đặn,lên tinh thần hẳn, lên để còn làm bao chuyện cần trí lực vô song chứ hè!!!#tuổithanhxuâncủatôi_vẫncòn
P/S: bé em nói trên là có thật nha mọi người, cô gái nhỏ nhắn mà rắn chắc, body chuẩn chỉn nhất mà mình từng gặp, chưa có người yêu