Hôm nay trời mưa, tôi lại ngồi tô tô vẽ vẽ cho luận văn của mình.
Chiếc ảnh này là 1 trong số những ảnh minh họa tôi dùng cho phần trình chiếu.
Các bạn nhỏ sinh non trong #đàn_con của tôi không quá nhiều, nhưng vừa đủ để tôi cảm khái nỗi vất vả của người nuôi dưỡng các con, và những kỳ vọng cứ thoáng chốc tưởng thành công, rồi vụn vỡ, rồi lại thành công.
Tôi cứ mãi chờ đến ngày #xuống_núi, để có cuộc hẹn từ trước Covid với Mẹ của James. Mỗi lần Mẹ James gửi cho tôi hình ảnh con yêu mỗi đoạn lớn lên, tôi lại thấy đó là một điều kỳ diệu. Nỗ lực của gia đình James đã hơn cả từ #mạnh_mẽ, nếu cho dùng 1 từ tiếng Anh để diễn tả nỗi này thì là #Incridible. James đã đến với cuộc đời chỉ nằm trọn lỏn trong 2 lòng bàn tay người lớn.
Cảm ơn con đã cho Bác mỗi ngày sống có thêm một niềm thôi thúc mãnh liệt vào việc tạo nên những điều kỳ diệu.
Tôi chưa xuống núi nha mọi người ơi.
Hẹn ngày xuống núi, tôi sẽ kể cho mọi người nghe nhiều câu chuyện #thần_kỳ.
Và người tạo ra không phải là tôi, hay vị bác sỹ cao cao tại thượng nào khác, mà là chính bàn tay #nâng_niu của những người làm Cha làm Mẹ, không một khó khăn nào làm sần sùi tình yêu thương của họ.
Thương nhớ các con.
#bsphuonglinh