Hôm qua mình đã có một cuộc trò chuyện rất bất ngờ từ một người trở ra từ khu cách ly Đại học Quốc gia.
Mình rất bất ngờ về những điều chân thật tới long lanh đôi mắt.
Sự long lanh của tuôn trào sẻ chia, của mỏi mệt chực tràn qua khoé miệng, của tất cả huy động những dạt dào ký ức.
Mình chỉ có đoạn ký ức về hậu phương, nơi có thể tiếp nhận những “nghi án”, nơi mà bọn mình mặc lên người bộ đồ bảo hộ chỉ trong những trường hợp cần thiết hay bắt buộc nếu có “nghi án”.
Thật may mắn vì sàng lọc kỹ càng mà số lượng “nghi án” này giảm thiểu ở mức tối đa, bọn mình ở chỗ phải làm việc không giảm công suất mấy so với các khoa khác, vì chuyện em bé ra đời có ai trì hoãn được đâu????
Dù vậy, bọn mình vẫn làm việc trong canh cánh và căng thẳng giữ gìn.rất canh cánh.
rất giữ gìn.
Điều mình hy vọng thật ra bé xíu xiu.
Mình không mong cầu cho thế giới hoà bình.
mình chỉ mong cầu bản thân đủ khoẻ mạnh về trí lực.
Thứ trí lực này giúp mình truyền cho Ba Mẹ của các con yêu sự tự tin bảo vệ con mùa dịch.
Trí lực này giúp mình thuyết phục họ hãy ở nhà và dành trọn thời gian cho con, như một cơ hội để chứng minh chỉ Ba Mẹ, chứ không phải một thế lực nào khác giúp con vượt qua mọi khó khăn mùa này.
Trí lực quan trọng lắm mọi người ạ.
Trí lực sẽ giúp bạn ngồi yên.
Trí lực sẽ giúp bạn không ngồi yên nhưng canh cánh giữ gìn.
chỉ có giữ gìn mới giúp chúng ta vượt qua cơn bỉ cực này.
Nếu ai nói Việt Nam làm quá trong chuyện giãn cách xã hội, thì hãy cảm ơn vì sự làm quá này… mà bạn không phải thấy hình ảnh những chiếc quan tài lênh lang khắp phố.
Bảo trọng.
Và ở yên trong nhà nhé
#stayhome#workfromhome
Source: Youtube – Lionman